Sống chung an lạc P3
- Pea
- Jul 10
- 4 min read
Chap 3 : Cùng đi như một dòng sông, nương tựa tăng thân để trở về
Rồi, vậy sắp tới dự định như thế nào? Câu hỏi này rộng lớn quá, con nghe mà chả biết phải trả lời sao. Con trôi theo dòng nước thôi, chứ từ trước đến giờ con tính toán gì cũng trật lất hết. Mãi sau này ngẫm lại, con nghĩ Thầy hỏi con về dự định tu tập của mình, con đã có kế hoạch gì chưa. Còn cuộc sống bên ngoài, kệ con chứ 😝
4 tháng sau khóa tu, 3 tháng trở về nhà cùng gia đình, là biết bao những trải nghiệm, biết bao sự quán chiếu đan xen mỗi ngày. Tu nhà thiệt không dễ, nhà là tăng thân đầu tiên mỗi chúng con cần học sống chung sao cho an lạc. Có những ngày thong dong, nhưng cũng có những lúc chênh vênh và leo thang với những cảm xúc của chính mình, trong công việc và cả đời sống. Có những khi con đã tự hỏi mình tu dữ chưa :3. Trong khoảnh khắc nghi hoặc ấy, con đã trở về bên Bụt, sám hối, và nhận được lời nhắc nhở dịu dàng ... Có như vậy, con mới cần phải tu, tu để sửa mình, con á.
Giờ đây, con đã biết thực hiện nghi lễ mỗi sáng thức dậy, đánh răng, rửa mặt, skincare, lạy Bụt, ngồi thiền, đọc một bài kinh/kệ, và hát một bài thiền ca trước khi ngồi vào bàn làm việc. Chỉ 25 - 30 phút mỗi sáng thôi mà con thấy lòng mình biết lắng lại, như mặt hồ vào vào một ngày chiều lặng gió.

Con nhớ trong khóa tu, Thầy Cô có lần dặn dò, nếu mình không thực tập hàng ngày chậm lại một nhịp, thì làm sao mình đảm bảo lúc cơn giận tới mình có thể dừng lại được... Và con nhớ thật nhiều. Nhớ cả những buổi tối thứ 5 tại thiền đường Tâm Bửu, chùa Xá Lợi, nơi con cùng gia đình Thở và Cười cùng nhau ngồi thiền, đọc kinh, chia sẻ pháp đàm, lắng nghe giọng hát đầy cảm xúc của bé Châu Nhi – em bé có giọng hát truyền cảm đặc biệt, cô bé thể hiện ca khúc “Khi có được là khi con biết rằng nó sẽ mất đi” vào buổi lễ Be-in ngày 07/03 đó ạ. Con vô cùng ấn tượng với chia sẻ của em, sống giữa những điều hết sức đẹp đẽ và hạnh phúc nhưng đã có những khi, em không tìm thấy được sự kết nối với cuộc đời này, suýt để cuộc đời biến mất ngay trong tầm tay, nhưng rồi may mắn thay, em đã nhận ra, em không chỉ là sự tiếp nối của ông bà tổ tiên, ba mẹ, thầy cô, bạn bè, em còn là sự tiếp nối của tất cả những người đi qua em. CỦA TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI ĐI QUA EM, sự quan sát này của Châu Nhi chánh niệm và tinh tế quá, nó chạm đến con trong từng vần điệu. Cảm ơn em về sự nhắc nhớ này xX
Cũng tại thiền đường Tâm Bửu, thật may mắn, trước khi rời khỏi Sài Gòn - mảnh đất mà con rất yêu, con được gặp gỡ Thầy Pháp Ứng, Thầy Pháp Khởi, Thầy Pháp Trình, Thầy Pháp Cẩn, Sư cô Trăng Thường Chiếu... Từ quý Thầy Cô, con học được bao điều, về ý niệm giáo, khẩu giáo, và cả thân giáo nữa. Con nhớ nhất là bài học về quả táo thối, cũng như khái niệm nhà trường, nhà tù vào buổi tối hôm đó…. Con ước sẽ có thật nhiều người được nghe bài học này. Dạ, không tỉnh thức để buông đã khiến con người rơi vào đau khổ trầm luân, và đau khổ lại nối tiếp khổ đau. Nhưng có lẽ, mỗi người lại có một sự lựa chọn riêng, và đó là bài học trong kiếp sống của chúng con. C’est la vie!

Thầy ơi, sau khóa tu, chúng con - những đứa con của Thầy vẫn tiếp tục gặp nhau, ngày trước là offline, giờ thì là online, chúng con cùng thực tập chia sẻ, thực tập lắng nghe, cùng thở, cùng đọc Điệp Hộ Giới, cùng ôm ấp những nỗi niềm trong đời sống và đời tu. Con nhớ tin nhắn của bé Thy một sáng nọ: “Em đã ngủ ngon. Sáng nay em thấy nhẹ nhàng quá. Cảm giác hong giống sự thảnh thơi như khi cộng hưởng năng lượng của quý Thầy Cô ở khóa tu. Mà chính là cảm giác nhẹ nhàng vì mình được nương tựa nhau í". Và có lẽ, chúng con không còn muốn thu mình lại, làm những giọt nước lẻ loi nữa, chúng con sẽ đi cùng nhau như một dòng sông.
Hôm nay là ngày 10/07/2025 – ngày bắt đầu khóa An Cư mùa mưa. Con chưa đủ duyên để tham gia cùng mọi người. Nhưng trong con vẫn còn nguyên một lời hẹn: hẹn với sự tỉnh thức, với tăng thân, với khóa tu năm sau.

Con không dám hứa mình sẽ luôn là một người tốt, nhưng con nguyện sẽ không làm đau một ai. Con không dám hứa mình sẽ luôn tu đúng đường, nhưng con nguyện ước, trên những nẻo đường sai, con sẽ có Thầy Cô và tăng thân chỉ dạy cho con những lối đi đúng để con biết quay về. Sự chuyển hóa, con vẫn đang tiếp tục. "Tăng là đoàn thể đẹp, cùng đi trên đường vui".
Và con, vẫn đang đi, đang tới – từng bước thảnh thơi, từng bước từng bước. Con sắp bắt đầu một chặng hành trình mới, nhưng lần này con thấy mình vững chãi hơn. Có con đường rồi, chúng con sẽ không còn phải sợ hãi.
Con,
Nguyên Tịnh Từ
Ship A1 Transport The Top Rated Auto Transport Company in USA.