top of page
  • Writer's picturePea

I'm back

Updated: Jul 17, 2022



Tôi vẫn nhớ như in ngày này 2 năm trước, một ngày đầu năm 2018, tôi đã lần nữa xóa wordpress, xóa đi miền kí ức đã xa và bắt đầu với wixsite... Lan man một chút, nhưng nguồn cảm hứng ban đầu với wix có lẽ đến từ trang web của Chloé- một cô gái Pháp mà tôi chưa một lần gặp. Chloé viết không nhiều, nhưng cái cách thể hiện nghệ thuật không ngôn từ trong việc cô ấy bố cục trang, cũng như những bức tranh, mảng màu cô ấy vẽ khiến tâm trí tôi như được lấp đầy bởi oxytoxin. Tranh của cô ấy không dùng những mảng màu bình yên như cái cách mà tôi vẫn hay dùng, Chloé thường không e dè dùng những gam tương phản mạnh, và chẳng ngại ngần để chúng sát cạnh nhau. Âý thế mà, vẫn hài hòa tuyệt đối, rất Chloé!


Hết Yahoo360, Wordpress, ... những ngày bắt đầu chuyển sang viết Wix, tôi tự nhủ, từ nay trang web này sẽ chỉ viết về công việc, bạn có thể nhìn thấy trên tab 'About', đó thực sự là những gì tôi nghĩ sẽ viết về chúng tại thời điểm đó. Tôi muốn viết về Toán rời rạc, về Machine Learning, tôi muốn ghi lại quá trình mình bắt đầu với Machine Learning như thế nào, từng khái niệm, từng trải nghiệm. Sẽ chỉ gói gọn như vậy thôi. Nhưng không, tôi đã dừng lại rất nhanh sau đó, chưa kịp xong project, tôi đã ngừng chia sẻ. Vì sao? Có lẽ tôi sẽ chia sẻ vào một dịp khác, ở một bài viết khác. Tab 'About' vẫn sẽ được giữ nguyên, tôi muốn giữ lại một chút những suy nghĩ trong sáng, "rất ban đầu" đó. Có thể một ngày, tôi sẽ viết lại, sẽ sắp xếp lại hết lượt, nhưng thôi, giờ thì, để đó.


Ngày hôm nay, tôi đọc Japonisme của Errin Niimi Longhurst, với những điều giản dị như hơi thở, cách nhìn nhận rất chánh niệm của cô ấy, khiến Kokoro (trái tim và tâm trí) tôi được dịu dàng lại, quá đỗi bình yên. Tôi xin lỗi, tôi đang tập cách review không đính kèm cảm xúc cá nhân, nhưng hơi khó nhỉ. Và Erin, với những trang sách của cô ấy, khiến tôi thèm viết trở lại. Có thể ngày mai, Wix sẽ bị xóa sổ như Yahoo360 năm xưa, hay chính tôi sẽ tự tay xóa Wix như tôi đã làm với Wordpress, thì tôi biết, tôi đã được sống trọn vẹn trong khoảnh khắc này, là tôi, với đam mê của mình.


Năm nay, bên cạnh những project của công ty, tôi cũng có những dự án cá nhân, như làm mentor cho môn Toán rời rạc của Funix (lại là toán rời rạc, lại là FPT, duyên nợ quá dài trong cuộc đời quá ngắn), và bắt đầu viết cuốn sách đầu tiên - The Pea's letters. Cuốn sách này tôi đã dự định từ rất lâu và có lẽ 2020 nên là một năm để bắt đầu. Chắc chắn, nó sẽ không được hoàn thành sớm đâu, tôi muốn được enjoy cảm xúc, những kí ức, cũng như việc viết lách mỗi ngày. Có những thứ, tôi chưa bao giờ mong nó sẽ kết thúc đúng hạn. Nếu có một điều chúc, tôi chỉ mong bản thân sẽ đủ 'sự phấn khích' mỗi ngày khi nghĩ đến dự án này, cũng như nghĩ đến những nhân vật mà tôi sẽ viết về.


Một ngày, giờ đây không đủ thời gian để tôi có thể hoàn thành hết mọi công việc cũng như đam mê, thôi thì cứ nhâm nhi, nâng niu và trân trọng từng bước đi, từng người bạn đồng hành.


Balance and Enough ... Biết ĐỦ nghĩa là hạnh phúc, phải không?


16h40' 9/1/2020 một buổi chiều GSàin hoàng hôn rất đẹp,

Kí tên: Pea



48 views0 comments

Recent Posts

See All
bottom of page